GS ĐINH QUANG HẢO
ĐHSP SAIGON Ban Toán 1965
Hiệu Trưởng Trường Pétrus Ký, Bình Dương
Ngày 29/3/2014



Sức khoẻ và tuổi trẻ

                                                                                                              Mộc Diệp Tử

                       Sức khỏe không tốt thì dù bạn có tài giỏi đến đâu, giàu có đến đâu, quyền thế đến đâu bạn cũng đã tự loại bỏ mình ra khỏi vòng đua của cuộc đời.

Dạo này mình hay thức giấc tầm 4 giờ sáng, nằm nghe tiếng gà gáy, mở cửa sổ nhìn ra ngoài trời, thấy ánh mặt trời lấp ló trên mặt hồ đằng xa, khung cảnh bình yên, không khí trong lành và mát lạnh buổi sớm làm mình thấy dễ chịu.

Có lẽ là mình đang già đi rồi, tóc còn xanh mà tâm hồn đã chớm bạc nên bỗng nhiên nghĩ mình phải tỉnh dậy ngắm bình minh thật nhiều trước khi cuộc đời không còn những ngày lười nhác để phó thác cho những cơ hội ngắm bình minh sau này nữa. Mình sợ rằng giấc ngủ quá dài làm cuộc đời ngắn đi những cơ hội.

Hoặc cũng có thể vì ốm đau, bệnh tật, sức khỏe suy giảm nghiêm trọng trong những ngày qua làm mình đột nhiên thấy mình như trải qua nửa cuộc đời trong sự lãng phí và vô nghĩa. Không có sức khỏe sẽ không có gì cả. Ước mơ, khát vọng, tình yêu, tiền bạc chỉ còn là phù du. Bởi thế, những nỗi buồn chẳng qua chỉ là cảm giác khi người ta còn có sức khỏe để mà trải qua những giây phút xa xỉ như thế. Còn khi đã ốm đau, đã thấu hiểu tuổi xuân đang dần lìa bỏ, sự sống ngắn gần lại, cơ hội không còn bao nữa thì người ta chẳng muốn phí hoài những ngày tháng ngắn ngủi còn lại cho những thứ xa xỉ vô nghĩa như buồn một nỗi mãi chẳng dứt. Sống thì phải ra sống, trọn vẹn sống, những thứ lập lờ không rõ đục trong luôn làm mình cảm thấy khó chịu. Nói như thi sĩ Xuân Diệu thì là: “Thà một phút huy hoàng rồi chợt tắt. Còn hơn buồn le lói suốt trăm năm”.

Nhớ lại những ngày còn trẻ trước đây, thứ mình phung phí và tàn phá nhất có lẽ là sức khỏe. Vì sức khỏe cũng giống như tuổi trẻ, khi người ta đang có thứ gì đó quá sẵn, quá hiển nhiên thì người ta không biết trân quý, không giữ gìn và bảo vệ nó. Nên mới có những ngày tháng có thể vì mải mê xem phim quên cả giờ giấc, quên cả ăn uống, sinh hoạt đảo lộn, ngày ngủ đêm thức. Hình như đó là bệnh chung của tuổi trẻ. Không biết giữ mình, không tập thể dục thể thao nâng cao sức khỏe, không đi khám bệnh đúng kỳ, không quan tâm đến chế độ dinh dưỡng, chất lượng an toàn thực phẩm.


Đến khi tuổi trẻ bỏ mình đi thì sức khỏe cũng đồng nghĩa với tuổi già, cơ thể bị tàn phá bởi những cuộc chơi, chỉ một cái thay đổi nhỏ cũng làm mình oằn xuống, chưa kể những thứ bệnh tật nguy hiểm đang tiềm tàng cùng với sự thay đổi của môi trường. Nhưng, biết sợ thì đã muộn. Hoặc nếu chưa muộn thì cũng đã mất đi 50% cơ hội trong đời cho rất nhiều sự phung phí của tuổi trẻ. Trong đó, sức khỏe là yếu tố quan trọng nhất để quyết định một cuộc đời thật ý nghĩa. Sức khỏe không tốt thì dù bạn có tài giỏi đến đâu, giàu có đến đâu, quyền thế đến đâu bạn cũng đã tự loại bỏ mình ra khỏi vòng đua của cuộc đời.

Nghĩ lại, rất nhiều bạn trẻ từng hỏi mình ý nghĩa trong cuộc đời là gì? Vì sao có những nỗi buồn mãi chẳng dứt? Vì sao có những nỗi đau, oán hận mãi chẳng buông? Mình từng trả lời rất dài. Hôm nay, khi mình tỉnh giấc vì một cơn đau, khoảnh khắc nhìn những người thân yêu của mình đang say ngủ, khoảnh khắc nhìn ánh mặt trời le lói phía đằng xa, khoảnh khắc nghe tiếng gà nhà bên gáy thật thanh bình, khoảnh khắc mình vươn vai hít căng tràn lồng ngực không khí trong lành tinh khiết của buổi sớm, mình nhận ra ý nghĩa trong đời là được sống mạnh khỏe để thực hiện những điều mà tất cả chúng ta đều cho rằng nó quan trọng và ý nghĩa hơn là: tìm kiếm hạnh phúc, địa vị, giàu sang…

Nói một cách đơn giản thì được sống đã là hạnh phúc, nhưng được sống khỏe mạnh mới là điều thật sự vĩ đại. Nên nếu bạn đang có một nỗi buồn trong lòng không thể vơi? Hãy thức dậy để ngắm bình minh trước khi để cuộc đời chìm mãi trong bóng tối. Vẻ đẹp của bình minh chính là ở chỗ nó lột xác khỏi bóng đêm u ám nhất, cũng như cuộc đời đẹp nhất là ở việc biết giữ và sống cho trọn vẹn mỗi ngày với món quà vô giá mà Thượng đế đã ban cho con người là tuổi trẻ và sức khỏe.


MDT



********************************



Tháng Sáu Thiêng Liêng

Lại về tháng Sáu mưa bay
Ru lòng con nhớ bao ngày bên cha
Ấu thơ bập bẹ tiếng ba
Bước đi chập chững quanh nhà lon ton
Ba bồng ẵm nhẹ nựng con
Nụ hôn âu yếm chưa mòn dấu thương
Bàn tay ba dắt đến trường
Rịn mồ hôi, rịn mùi thơm an lành
Bên ba mưa cũng nghiêng xanh
Có ba che chở dỗ dành bão giông
Tấm lòng độ lượng khoan dung
Nuôi con vất vả tận cùng hy sinh
Niềm thương thắp nến lung linh
Soi đường trong sáng con mình bước đi
Đôi khi ba cũng ra uy
Làn roi quất mạnh con khi lỗi lầm
Nhìn cha ánh mắt đau thầm
Mắt con ngấn lệ ăn năn trôi dài
Đàn con nặng gánh trên vai
Nuôi con khôn lớn da chai thân gầy
Con xanh sắc lá trên cây
Ba vàng nụ úa vết trầy thời gian
Một chiều mây chít khăn tang
Ba về Tiên Cảnh, con hàng lệ đau
Trái tim gục cạnh mộ sầu
Ơn sâu trời biển làm sao đáp đền ?

Lại về tháng Sáu thiêng liêng
Ngày Từ Phụ đến bên thềm mưa giăng
Nhớ ba dòng lệ trào dâng
Nén nhang thắp khói hương trầm xa bay
Bóng ba phảng phất đâu đây
Thịt da chợt ấm bàn tay cha hiền

 Trầm Vân

 

*******************************


Đây là quyển tiểu thuyết đầu tay của tác giả VÕ HIẾU NGHĨA, viết từ năm 1981
Viết về một ván cờ thật khủng khiếp, bị lời nguyền của ma quỷ, đè nặng lên định mệnh của những kỳ vương quốc tế....
Hãy đọc và xem những kết quả của lời nguyền vậy.

VHN

(Ghi chú : Bạn bấm nút vuông 4 mũi tên 4 hướng ở dưới đáy khung đểm xem màn ảnh rộng. Cám ơn.)

 ***

***************************************



Hỏi Người Tình Xa

Rồi trong những lúc bâng khuâng
Có nghe tôi đến ngồi gần bên em ?
Bàn tay vuốt tóc hương quen
Ngàn lời âu yếm ru mềm sợi tơ

Đêm đêm đầu gối giấc mơ
Có về thương tuổi dại khờ mới yêu ?
Guốc khua dòn mấy nẻo chiều
Rẽ về đâu tà áo xiêu cánh tình

Bến xưa trăng sáng lung linh
Có còn sóng nhớ nép mình đò trôi ?
Hàng cây nghiêng bóng lứa đôi
Tựa vai con gió tiếng cười phiêu bay

Ngắm thu rơi chiếc lá gầy
Có còn nhớ buổi cầm tay hẹn hò ?
Môi hồng đào phượng thơm tho
Buổi đầu bối rối thẹn thò nụ hôn

Má hồng phụng phịu dỗi hờn
Có còn nhớ lúc bồn chồn đợi ai ?
Ấy ngày lỗi hẹn thiên tai
Ăn năn vàng tiếng thở dài lòng tôi

Bão giông rồi cũng qua thôi
Sao tình ta mãi xa vời vợi xa
Thời gian lặng lẽ trôi qua
Bến xưa trăng vẫn chưa già nhớ thương

 Trầm Vân 

*

Bến Xưa

Đò ai neo bến cô liêu
Buông chèo có chở bao chiều nhớ qua ?
Bến xưa từ độ em xa
Một vùng cỏ dại rối nhòa vết sương

Lục bình trôi tím hoàng hôn
Đôi bờ cây đứng nghiêng buồn về đâu
Mảnh trăng vàng rách ai khâu
Làn mây chùng trắng bạc đầu bóng đêm

Bao ngày triều xuống triều lên
Nổi chìm thương nhớ quanh miền mộng du
Phù vân khuất nẻo sương mù
Mõi mòn sóng vỗ ơ hờ tình không

Thời gian lặng lẽ xuôi dòng
Thương con gió ngược qua lòng tình xưa
Gầy hao giọt nắng làn mưa
Mòn con mắt đợi người chưa trở về

Bến xưa neo lại câu thề
Môi ai gió rối vân vê nụ cười
Tóc buồn rẽ lệch đường ngôi
Cho tình rẽ lệch phương trời nhớ nhau
    Trầm Vân



*********************


ÁNH SÁNG & MÀU SẮC 

“Giữa tối tăm bùng lên một ánh sáng chiếu rọi kẻ ngay lành – Kinh Thánh”

 

Ta hãy đến  tận gốc nguồn ánh sáng

Từ mặt trời, đấng sáng tạo khởi sinh

Để phân biệt  ánh phản chiếu tạo hình

Mọi sự vật  đều có đầu có cuối.

 

Ánh sáng trắng tuy nhuộm bảy đơn màu

Lại giản dị mà tinh khiết làm sao

Theo phương đông đó là màu tang tóc

Còn phương tây, áo cưới choàng bên nhau.

 

Màu đen gợi bí ẩn và phản diện

Khi nhắm mắt, người chỉ thấy đen tuyền

quyền lực đen cùng cái ác triền miên

Trắng đen kia hai màu khắc nổi bật.

 

Màu tím cho  tín ngưỡng, vẻ cao sang

sự thông thái, cung điện chốn huy hoàng.

tượng trưng hàng giáo phẩm, nhà quyền quí

Tình lãng mạn nhung nhớ gác đài trang

 

Chàm biểu thị tỉnh lặng nơi tâm hồn

Của lòng tin, và giây phút thiền môn

Để đời không hời hợt luôn suy ngẫm

Sống nội tâm an lạc cõi càn khôn.

 

Màu xanh lam, màu của biển và trời

Đem lại bao thư thái cho cuộc đời

Tình dịu êm giữa bạn bè hữu hảo

Màu phản ảnh bản chất thật con người.

 

Đến màu lục, màu của sự phát triển

Thiên nhiên cùng  cây cỏ nẩy chồi xanh

Cùng trí thức nhân loại hãnh tiến nhanh

Đừng để mất thiên đường bởi lá úa.

 

 

Không ngạc nhiên,  màu vàng đầy sức sống

Phủ giàu sang thịnh vượng như thỏi vàng

Sống nồng nàn với tư tưởng lạc quan

Người dễ thấy hạnh phúc dâng tột đỉnh.

 

 

Màu cam thường  được dùng trong phản quang

Để cảnh báo, giữ cuộc sống an toàn

Màu cam đỏ  là màu của sức khỏe

Vi-ta-min  từ cà-rốt, dưa, cam.

 

 

 

Đỏ là màu  hàm chứa nhiều nhiệt huyết

Bao cảm xúc từ đó xuất phát ra

lửa, tim, máu, và màu của muôn hoa

Nào Trạng nguyên, Hồng, Đào, cùng Anh túc.    

 

Với ánh sáng, muôn loài được chúc phúc.                                                                                                                                                           

 

 

VÕ HIẾU NGHĨA

July 4, 2014 – Kỹ niệm 2005 Cali 


***********************************

Tuổi Chiều

Tuổi chiều đang bước vào thu
Sợ vàng lá rụng sợ thờ thẫn trăng
Sợ hồn ảm đạm mưa dầm
Soi gương vầng trán nếp nhăn muộn phiền


Rồi lòng tìm lại bình yên
Hồng lên nắng mới cánh mềm lao xao
Niềm vui có giới hạn đâu
Tiếng cười nảy lộc trên đầu bông hoa

Nhẹ nhàng năm tháng trôi qua
Lòng đâu có hẹn tuổi già âm u
Đêm nghiêng cánh gió lững lờ
Gọi người yêu dấu giấc mơ bềnh bồng

Gọi về ngàn tiếng suối trong
Yêu thương thả nổi trôi dòng thời gian
Dìu hoa lá cỏ mơ màng
Biển xanh con sóng lang thang bãi bờ

Vẫn như ngày dại tháng khờ
Se se nỗi nhớ tiếng thơ gọi người
Ưu phiền hờn giận thả trôi
Trái tim mở cửa bầu trời hương xuân

 Trầm Vân

*******************************
 Giáo sư Đỗ Chiêu Đức 
tham gia với các phần sau đây :

   1. NGUYÊN TÁC CHỮ HÁN CỔ CỦA BÀI THƠ :
                             漁 閒
                 萬 里 清 江 萬 里 天,
                 一 村 桑 稼 一 村 煙.
                 漁 翁 睡 著 無 人 喚,
                 過 午 醒 來 雪 滿 船 !
 
                        NGƯ NHÀN
           Vạn lý thanh giang vạn lý thiên
           Nhất thôn tang giá, nhất thôn yên
           Ngư ông thụy trước, vô nhân hoán
           Quá ngọ tinh lai, tuyết mãn thuyền.

    2. NGHĨA BÀI THƠ :

                                  SỰ NHÀN NHÃ CỦA NGƯ ÔNG.
            Dòng sông trong xanh muôn dặm, nên cũng in hình trời xanh muôn dặm dưới đáy sông, Cả xóm trồng dâu tằm ăn, nên cả xóm cũng xanh om như mờ khói. Lão ngư ông ngủ quên trong cảnh trí nên thơ vắng lặng nầy mà không có ai gọi dậy cả , nên khi tỉnh giấc thì trời đã giữa trưa và tuyết cũng đã rơi phủ kín cả thuyền rồi !
   
 3. DIỄN NÔM :

              Muôn dặm sông xanh muôn dặm trời,
              Ngàn dâu xanh tựa khói sương rơi.
              Ngư ông say giấc không ai gọi,
              Tỉnh dậy xuồng câu tuyết ngập rồi !

                                                             Đỗ Chiêu Đức    

**********************
Giáo sư PHẠM KHẮC TRÍ

Ngư Nhàn
Thiền Sư Không Lộ (1016 - 1094)

Vạn lý thanh giang vạn lý thiên
Nhất thôn tang giá nhất thôn yên
Ngư ông thụy trước vô nhân hoán
Quá ngọ tỉnh lai tuyết mãn thuyền

Dịch Xuôi : Cảnh Sống Nhàn Của Một Lão Chài
PKT 07/06/2014
Vạn dặm sông trong vạn dặm trời
Một thôn dâu đay một thôn khói
Lão chài ngủ đẫy không ai gọi
Quá trưa tỉnh dậy tuyết đầy thuyền

Ngư Nhàn
PKT 07/06/2014
Vạn dặm sông trong vạn dặm trời ,
Xóm quê khói bếp tỏa bình yên.
Lão chài ngon giấc, không ai gọi ,
Thức dậy, chiều sa, tuyết đổ thuyền.

Lời Thêm : Thiền Sư Không Lộ , đời nhà Lý , thuộc dòng thiền Vô Ngôn Thông(?), để lại cho hậu thế trong Thiền Uyển Tập Anh , 2 bài kệ  Ngôn Hoài và Ngư Nhàn.  Hai tựa đề này  là do cụ Lê Quí Đôn (1726 - 1784) sau này đặt ra,  vì các bài kệ , lời nhắn nhủ của các thiền sư, thường không có tựa đề. Dù không đủ tâm thiền và tâm thơ, tôi vẫn cặm cụi ngồi chuyển dịch bài Ngư Nhàn này như là một hoài niệm riêng tư về một cảnh sống an nhàn xưa, có lẽ đến nay hầu như đã không còn nữa. Và, cũng muốn là để chia sẻ với mọi người trong nhà , cái thú hiểu biết lơ mơ của tôi về ý lời trong các bài kệ của tiền nhân. Thêm một lần nữa , cầu chúc an lành cho đất nước chúng ta . PKT 07/06/2014
 
Tri Khac Pham

******************************
Các bài dịch đều hay. Thân gửi bài dịch:

*
Sông xanh in bát ngát trời
Dâu xanh xóm nhỏ xanh ngời khói sương
Ngư ông say giấc miên trường
Tỉnh ra thuyền đã trắng buồn tuyết rơi

 Trầm Vân

************************