MDTSức khoẻ và tuổi trẻMộc Diệp Tử Sức khỏe không tốt thì dù bạn có tài giỏi đến đâu, giàu có đến đâu, quyền thế đến đâu bạn cũng đã tự loại bỏ mình ra khỏi vòng đua của cuộc đời.
Dạo này mình hay thức giấc tầm 4 giờ sáng, nằm nghe tiếng gà gáy, mở cửa sổ nhìn ra ngoài trời, thấy ánh mặt trời lấp ló trên mặt hồ đằng xa, khung cảnh bình yên, không khí trong lành và mát lạnh buổi sớm làm mình thấy dễ chịu.
Có lẽ là mình đang già đi rồi, tóc còn xanh mà tâm hồn đã chớm bạc nên bỗng nhiên nghĩ mình phải tỉnh dậy ngắm bình minh thật nhiều trước khi cuộc đời không còn những ngày lười nhác để phó thác cho những cơ hội ngắm bình minh sau này nữa. Mình sợ rằng giấc ngủ quá dài làm cuộc đời ngắn đi những cơ hội.
Hoặc cũng có thể vì ốm đau, bệnh tật, sức khỏe suy giảm nghiêm trọng trong những ngày qua làm mình đột nhiên thấy mình như trải qua nửa cuộc đời trong sự lãng phí và vô nghĩa. Không có sức khỏe sẽ không có gì cả. Ước mơ, khát vọng, tình yêu, tiền bạc chỉ còn là phù du. Bởi thế, những nỗi buồn chẳng qua chỉ là cảm giác khi người ta còn có sức khỏe để mà trải qua những giây phút xa xỉ như thế. Còn khi đã ốm đau, đã thấu hiểu tuổi xuân đang dần lìa bỏ, sự sống ngắn gần lại, cơ hội không còn bao nữa thì người ta chẳng muốn phí hoài những ngày tháng ngắn ngủi còn lại cho những thứ xa xỉ vô nghĩa như buồn một nỗi mãi chẳng dứt. Sống thì phải ra sống, trọn vẹn sống, những thứ lập lờ không rõ đục trong luôn làm mình cảm thấy khó chịu. Nói như thi sĩ Xuân Diệu thì là: “Thà một phút huy hoàng rồi chợt tắt. Còn hơn buồn le lói suốt trăm năm”.
Nhớ lại những ngày còn trẻ trước đây, thứ mình phung phí và tàn phá nhất có lẽ là sức khỏe. Vì sức khỏe cũng giống như tuổi trẻ, khi người ta đang có thứ gì đó quá sẵn, quá hiển nhiên thì người ta không biết trân quý, không giữ gìn và bảo vệ nó. Nên mới có những ngày tháng có thể vì mải mê xem phim quên cả giờ giấc, quên cả ăn uống, sinh hoạt đảo lộn, ngày ngủ đêm thức. Hình như đó là bệnh chung của tuổi trẻ. Không biết giữ mình, không tập thể dục thể thao nâng cao sức khỏe, không đi khám bệnh đúng kỳ, không quan tâm đến chế độ dinh dưỡng, chất lượng an toàn thực phẩm.
Đến khi tuổi trẻ bỏ mình đi thì sức khỏe cũng đồng nghĩa với tuổi già, cơ thể bị tàn phá bởi những cuộc chơi, chỉ một cái thay đổi nhỏ cũng làm mình oằn xuống, chưa kể những thứ bệnh tật nguy hiểm đang tiềm tàng cùng với sự thay đổi của môi trường. Nhưng, biết sợ thì đã muộn. Hoặc nếu chưa muộn thì cũng đã mất đi 50% cơ hội trong đời cho rất nhiều sự phung phí của tuổi trẻ. Trong đó, sức khỏe là yếu tố quan trọng nhất để quyết định một cuộc đời thật ý nghĩa. Sức khỏe không tốt thì dù bạn có tài giỏi đến đâu, giàu có đến đâu, quyền thế đến đâu bạn cũng đã tự loại bỏ mình ra khỏi vòng đua của cuộc đời.
Nghĩ lại, rất nhiều bạn trẻ từng hỏi mình ý nghĩa trong cuộc đời là gì? Vì sao có những nỗi buồn mãi chẳng dứt? Vì sao có những nỗi đau, oán hận mãi chẳng buông? Mình từng trả lời rất dài. Hôm nay, khi mình tỉnh giấc vì một cơn đau, khoảnh khắc nhìn những người thân yêu của mình đang say ngủ, khoảnh khắc nhìn ánh mặt trời le lói phía đằng xa, khoảnh khắc nghe tiếng gà nhà bên gáy thật thanh bình, khoảnh khắc mình vươn vai hít căng tràn lồng ngực không khí trong lành tinh khiết của buổi sớm, mình nhận ra ý nghĩa trong đời là được sống mạnh khỏe để thực hiện những điều mà tất cả chúng ta đều cho rằng nó quan trọng và ý nghĩa hơn là: tìm kiếm hạnh phúc, địa vị, giàu sang…
Nói một cách đơn giản thì được sống đã là hạnh phúc, nhưng được sống khỏe mạnh mới là điều thật sự vĩ đại. Nên nếu bạn đang có một nỗi buồn trong lòng không thể vơi? Hãy thức dậy để ngắm bình minh trước khi để cuộc đời chìm mãi trong bóng tối. Vẻ đẹp của bình minh chính là ở chỗ nó lột xác khỏi bóng đêm u ám nhất, cũng như cuộc đời đẹp nhất là ở việc biết giữ và sống cho trọn vẹn mỗi ngày với món quà vô giá mà Thượng đế đã ban cho con người là tuổi trẻ và sức khỏe.
*******************************
VHN
(Ghi chú : Bạn bấm nút vuông 4 mũi tên 4 hướng ở dưới đáy khung đểm xem màn ảnh rộng. Cám ơn.)
***
Trầm Vân
*
Bến Xưa
*********************
ÁNH SÁNG & MÀU SẮC
“Giữa tối tăm bùng lên một ánh sáng chiếu rọi kẻ ngay lành – Kinh Thánh”
Ta hãy đến tận gốc nguồn ánh sáng
Từ mặt trời, đấng sáng tạo khởi sinh
Để phân biệt ánh phản chiếu tạo hình
Mọi sự vật đều có đầu có cuối.
Ánh sáng trắng tuy nhuộm bảy đơn màu
Lại giản dị mà tinh khiết làm sao
Theo phương đông đó là màu tang tóc
Còn phương tây, áo cưới choàng bên nhau.
Màu đen gợi bí ẩn và phản diện
Khi nhắm mắt, người chỉ thấy đen tuyền
quyền lực đen cùng cái ác triền miên
Trắng đen kia hai màu khắc nổi bật.
Màu tím cho tín ngưỡng, vẻ cao sang
sự thông thái, cung điện chốn huy hoàng.
tượng trưng hàng giáo phẩm, nhà quyền quí
Tình lãng mạn nhung nhớ gác đài trang
Chàm biểu thị tỉnh lặng nơi tâm hồn
Của lòng tin, và giây phút thiền môn
Để đời không hời hợt luôn suy ngẫm
Sống nội tâm an lạc cõi càn khôn.
Màu xanh lam, màu của biển và trời
Đem lại bao thư thái cho cuộc đời
Tình dịu êm giữa bạn bè hữu hảo
Màu phản ảnh bản chất thật con người.
Đến màu lục, màu của sự phát triển
Thiên nhiên cùng cây cỏ nẩy chồi xanh
Cùng trí thức nhân loại hãnh tiến nhanh
Đừng để mất thiên đường bởi lá úa.
Không ngạc nhiên, màu vàng đầy sức sống
Phủ giàu sang thịnh vượng như thỏi vàng
Sống nồng nàn với tư tưởng lạc quan
Người dễ thấy hạnh phúc dâng tột đỉnh.
Màu cam thường được dùng trong phản quang
Để cảnh báo, giữ cuộc sống an toàn
Màu cam đỏ là màu của sức khỏe
Vi-ta-min từ cà-rốt, dưa, cam.
Đỏ là màu hàm chứa nhiều nhiệt huyết
Bao cảm xúc từ đó xuất phát ra
lửa, tim, máu, và màu của muôn hoa
Nào Trạng nguyên, Hồng, Đào, cùng Anh túc.
Với ánh sáng, muôn loài được chúc phúc.
VÕ HIẾU NGHĨA
July 4, 2014 – Kỹ niệm 2005 Cali
***********************************
Tuổi chiều đang bước vào thu
Sợ vàng lá rụng sợ thờ thẫn trăng
Sợ hồn ảm đạm mưa dầm
Soi gương vầng trán nếp nhăn muộn phiền
漁 閒
一 村 桑 稼 一 村 煙.
漁 翁 睡 著 無 人 喚,
過 午 醒 來 雪 滿 船 !
NGƯ NHÀN
Nhất thôn tang giá, nhất thôn yên
Ngư ông thụy trước, vô nhân hoán
Quá ngọ tinh lai, tuyết mãn thuyền.
Dòng sông trong xanh muôn dặm, nên cũng in hình trời xanh muôn dặm dưới đáy sông, Cả xóm trồng dâu tằm ăn, nên cả xóm cũng xanh om như mờ khói. Lão ngư ông ngủ quên trong cảnh trí nên thơ vắng lặng nầy mà không có ai gọi dậy cả , nên khi tỉnh giấc thì trời đã giữa trưa và tuyết cũng đã rơi phủ kín cả thuyền rồi !
Muôn dặm sông xanh muôn dặm trời,
Ngàn dâu xanh tựa khói sương rơi.
Ngư ông say giấc không ai gọi,
Tỉnh dậy xuồng câu tuyết ngập rồi !