Giáo sư VÕ VĂN VẠN
TRẦM VÂN



Tháng Bảy Mưa Ngâu

Lại về tháng Bảy mưa ngâu
Dòng tình xao động đục ngầu phù sa
Gọi từng cơn mộng trôi qua
Trên cao đỉnh gió nhớ nhòa mưa bay

Nhẩm từng kỷ niệm trên tay
Nghiêng cành phượng đỏ qua ngày đam mê
Môi em bối rối câu thề 
Đỏ bừng nhan sắc bóng hè lắc lư

Để rồi tháng Bảy tương tư
Mưa lung linh thả quanh bờ liêu trai
Đêm khuya vọng tiếng gót hài
Giấc mơ tình ái nghiêng ngoài vào trong

Rồi ngày tình bước long đong
Em xa vời vợi nửa vòng đất xoay
Nắng phương ấy mưa bên này
Nắng mưa xô lệch vòng tay rã rời

Về theo tháng Bảy mù khơi
Đàn ai lạc phím thơ rơi lạc vần
Tình trôi trên đỉnh phù vân
Gặp nhau chi để đời trầm luân đau

 Trầm Vân 


**********************

Giáo sư PHẠM KHẮC TRÍ

Cựu GS Trường Phan Thanh Giản - Cần thơ


TƯƠNG TIẾN TỬU 
Lý Bạch (701-762) 


Quân bất kiến 
Hoàng hà chi thủy thiên thượng lai 
Bôn lưu đáo hải bất phục hồi 
Hựu bất kiến 
Cao đường minh kính bi bạch phát 
Triêu như thanh ti mộ thành tuyết 
Nhân sinh đắc ý tu tận hoan 
Mạc sử kim tôn không đối nguyệt 

Thiên sinh ngã tài tất hữu dụng 
Thiên kim tán tận hoàn phục lai 
Phanh dương tể ngưu thả vi lạc 
Hội tu nhất ẩm tam bách bôi 
Sầm Phu Tử 
Đan Khâu Sinh 
Tương tiến tửu 
Bôi mạc đình 
Dữ quân ca nhất khúc 

Thỉnh quân vị ngã khuynh nhĩ thính 
Chung cổ soạn ngọc bất túc quý 
Đản nguyện trường túy bất nguyện tinh 
Cổ lai thánh hiền giai tịch mịch 
Duy hữu ẩm giả lưu kỳ danh 
Trần Vương tích thời yến Bình Lạc 
Đẩu tửu thập thiên tứ hoan hước 

Chủ nhân hà vi ngôn thiểu tiền 
Kính tu cô thủ đối quân chước 
Ngũ hoa mã 
Thiên kim cừu 
Hô nhi tương xuất hoán mỹ tửu 
Dữ nhĩ đồng tiêu vạn cổ sầu 

*
Chú Thích : 
(1) Tương Tiến Tửu : Sắp Mời Rượu , tên một điệu ca xưa 
(2) Hoàng Hà , tên một con sông lớn miền bắc bên Tàu , dài khoảng 4600 km, 
nguồn từ Tây Tạng, ở độ cao 5000 m . 

(3) Sầm Phu Tử , Đan Khâu Sinh là 2 người bạn của Lý Bạch. 
(4) Trần Vương , tước phong của Trần Thực (một người con thứ của Tào Thào ,nước Ngụy 
đời Tam Quốc ) đãi 10 ngàn đấu rượu trong một buổi tiệc ở cung Bình Lạc. 


Rượu Vào Rồi , Say Đi Thôi 
PKT 07/26/2014 
Há không thấy ,nước sông Hoàng Hà từ trời đổ xuống ,cuồn cuộn ra biển , có bao 
giờ chảy ngược trở về đâu? 
Lại chẳng thấy, đài gương lầu vắng, tóc trắng ngậm ngùi , sáng như tơ xanh ,chiều đà 
tuyết rộ bạc phau ! 

Mấy thuở , được vui,  hãy vui cho thỏa , 
Chớ để chén vàng lạnh ánh trăng ngà. 
Trời sinh ta tài có ngày dùng đến , 
Tiền bạc tiêu hết rồi lại có mà. 
Phanh dê, xẻ trâu , đất trời nghiêng ngả , 
Ba trăm chén cạn một lần cho đã . 

Bác Sầm ơi , anh Đan ơi , 
Rượu vào rồi, xin mời , 
Say đi thôi ! 
Tôi xin ca một khúc , 
Hầu các bạn nghe chơi. 
Chiêng trống cỗ bàn đâu có thiết , 
Chỉ muốn ngất ngưởng hỏi trời dài. 
Xưa nay thánh hiền tiêu ma hết , 
Phải chăng còn lại chút danh say? 
Tiệc Bình Lạc ,Trần Vương ngày trước 

Mười ngàn đấu rượu đãi xàm vui. 
Xin đừng lo ngại thiếu tiền trả , 
Cứ uống tiếp đi cho đến say vùi. 
Ngựa hoa năm sắc đó, 
Áo cừu ngàn vàng đâu. 
Bảo trẻ lấy đi đổi rượu quí , 
Để uống cho tan vạn cổ sầu ! 

*


Bring in the Wine (Li Bai, 701-762 AD, China) 

Ying Sun © 2008 


Can’t you see the Yellow River coming from heaven, 
Running to the sea with no return? 
Can’t you see the mirror, high and bright, 
Weeping over black hair at dawn, but white by night? 
Enjoy life when there is prosperity. 
Never tip a gold cup to the moon, empty. 
Heaven has given me a gift and it’s my turn. 
All my fortune is squandered, but it will return. 
Let's have fun - a fest with veal and beef. 
Empty three hundred drinks before we leave. 

Master Cen, Pupil Danqiu, 
Bring in the wine and I'll keep pouring for you. 
And I'll sing you a song. 
Please listen and hum along: 
The life style of the rich is all fake. 
I’d rather stay drunk, never awake. 

All sages in history were solitary, 
Except those drinkers who left their glory. 
When Lord Chen entertained in Ping-Le Palace, 
Pricey wine was poured just for joyfulness. 
Why worry about spending money, my host? 

Bring in more wine and I’ll drink the most. 
Take my spotted stallion and fancy fur. 
Ask the lad to trade for the wine I prefer. 
Drink away the eternal sorrow we all suffer 

*
Lời Thêm : 
(1) Cảm Đề Bài Tương Tiến Tửu 
Của Lý Bạch 
     PKT- Mây Tần 


      Người xưa lúc buồn thường mượn rượu , 
      Tôi nay chỉ biết trốn vào thơ. 
      Vui với trăng sao thời thơ ấu , 
      Và những mộng mơ tuổi dại khờ. 
      Người xưa thiếu tiền đổi lấy rượu , 
      Còn có áo cừu , ngựa ngũ hoa. 
      Còn có bạn mời trăm chén cạn , 
      Còn Tương Tiến Tửu một bài ca 

      Đất khách tôi nay đã bạc đầu , 
      Tình thơ không biết gửi về đâu. 
      Đêm đêm ngước hỏi vầng trăng bạc , 
      Biết ngỏ cùng ai vạn cổ sầu. 


(2) Người xưa, một đời say tỉnh , 
trong lúc say, đã để lại cho đời một thiên 
cổ tuyệt tác. Còn tôi lúc này, cuối đời nhàn 
lão, ăn nói loạng quạng , chữ nghĩa hàm hồ , 
chẳng qua chỉ là muốn chọc phá để cùng cười 
cho vui , thế mà cũng thơ với thẩn , một cách 
riêng gửi lời thăm hỏi đến mọi người thân 
quí vậy thôi.  Cầu chúc an lành. PKT 
07/26/2014       


Tri Khac Pham 
Phamid1934@gmail.com


************************

Giáo sư DƯƠNG LỄ

ĐHSP Saigon 1968

le duong <le_duong10@yahoo.com> wrote: 

----------Nghe noi anh khong ve VN nua vi ly do suc khoe. Buon qua. 
Anh dich tho van bay buom nhu ngay nao. Toi cam nhan loi dich cua anh 
con hay hon ban chinh. 

Chuc anh suc khoe . 

DƯƠNG LỄ


************************


SUY  NGẪM
 
 
Ngẫm tại sao  chúng ta lại nhắm mắt
khi ngủ, khóc,  hôn nhau  và nguyện cầu
Bởi những điều  đẹp nhất trong thế giới
không nhìn thấy  bằng mắt, mà trái tim.
 
Con chim đậu  trên một nhánh rung rinh
không bao giờ  lo sợ nhánh bị gãy
vì không đặt  niềm tin vào nhánh đấy,
nhưng vào chính  đôi cánh của riêng mình.
 
Có lắm kẻ  nghĩ rằng người mạnh mẽ
không bao giờ  cảm thấy sự đớn đau
nhưng thực tế,  người mạnh nhất chính là
người đã từng  đau đớn, hiểu, chấp nhận.
 
Ngẫm khó khăn  thất bại như cơn mưa.
Khiến bạn ướt  dăm khoảng lắc đong đưa
Rồi cơn mưa  sau cùng cũng phải dứt  
Và con đường  phía trước sạch hơn xưa.
 
Nhìn xuống để  thấy rằng trong cuộc sống,
bạn vẫn còn  may mắn hơn nhiều người
và nhìn lên,  từ đó bạn cảm nhận
còn rất nhiều  nỗ lực phải thực thi.
 
Mình không thể  thay đổi được hướng gió,
nhưng có thể  điều chỉnh lại cánh buồm
Theo phương hướng  mà tâm đã định trước
Để có thể  đến được đích của mình.
 
 
VÕ HIẾU NGHĨA
27/7/2014

 

tran-thien hiep

Jul 28 (1 day ago)

Bài thơ sâu sắc lắm anh Nghĩa ơi!


*******************
Giáo sư PHẠM HUY VIÊN
tự CHÂN DIỆN MỤC
ĐHSP Saigon 


Dien Muc Chan

7:47 AM (12 minutes ago)

gửi các bạn bài phóng dịch của tôi

             NỖI LÒNG

Rối nùi việc nước đã già sao
Tay kiếm tay ly níu hỏi trời
Thời may kẻ dở thành công dễ
Vận hết ta đây luống ngậm ngùi
Phò chúa lòng mong xoay thế cục
Khôn hay rửa giáo giữa sông trời
Nửa đường đầu bạc , ôi đầu bạc
Mài kiếm trông trăng mấy độ rồi

                                  C.D.M.


Vào ngày 21:04 Thứ Tư, 13 tháng 8 2014, duc do <chieuduc15@yahoo.com> đã viết:



Kính Thầy,

        Xin được trình bày lại bài thơ " Thuật Hoài " của Đặng Dung như sau :
 
       述 懷                         THUẬT HOÀI

世事悠悠奈老何       Thế sự du du nại lão hà !
無窮天地入酣歌       Vô cùng thiên địa nhập hàm ca.
時來屠釣成功易       Thời lai đồ điếu thành công dị,
運去英雄飲恨多       Vận khứ anh hùng ẩm hận đa. 
致主有懷扶地軸       Trí chúa hữu hoài phù địa trục,
洗兵無路挽天河       Tẩy binh vô lộ vãn thiên hà.
國讎未報頭先白       Quốc thù vị báo đầu tiên bạch,
幾度龍泉戴月磨       Kỷ độ Long Tuyền đới nguyệt ma !

               Xin được dịch nghĩa từng câu như sau :

     1. Việc đời còn dằng dặc mà ta đã già mất rồi, biết sao đây !
     2.Trời đất mênh mông như đắm chìm trong cuộc rượu hát ca.
     3.Khi gặp thời, người làm nghề hàng thịt, kẻ câu cá cũng dễ dàng thành công,     
     4.Lúc lỡ vận, nhiều bậc anh hùng cũng  đành phải nuốt hận mà thôi !    
     5. Hết lòng giúp chúa, những mong đỡ lại trục trái đất . ( xoay lại thời cuộc ).
     6.Rửa vũ khí vì đã hết đường, nhưng làm sao kéo  sông Ngân xuống được ( để rửa ! ).   
     7.Thù nước còn chưa trả  mà mái tóc đã sớm bạc phơ,   
     8.Biết bao phen mang gươm Long Tuyền ra mài dưới bóng trăng rồi !
 
        Thưa Thầy,
        Câu 6 có xuất xứ ( lớn lắm ! ) như sau :
 
        Điển tích lấy từ hai câu thơ trong bài Tẩy Binh Mã (Rửa khí giới) của Đỗ Phủ:

             An đắc tráng sĩ vãn thiên hà;            安得壯士挽天河,
             Tịnh tẩy giáp binh trường bất dụng.  淨洗甲兵長不用.

Dịch nghĩa:
           Làm sao có được một tráng sĩ nào đó kéo nước sông Ngân xuống (dịch chữ thiên hà); Rửa sạch khí giới và áo giáp, mãi mãi không dùng đến nữa.  ( Ý chỉ có người tài giỏi, dẹp yên chiến tranh để dân chúng được an hưởng thái bình, nhưng mà... thực tế thì đâu có được người như thế ! )
 
DIỄN NÔM :
                      THUẬT là Kể lại, là Bày tỏ.
                      HOÀI là Vòng tay, là Lòng dạ.
                      THUẬT HOÀI là
 
                 BÀY TỎ NỖI LÒNG

           Thế sự còn vương đã lão rồi,
           Đất trời say khước hát ca chơi.
           Có thời câu cá thành công dễ,
           Hết vận anh hùng nuốt hận thôi.
           Giúp chúa những mong xoay lại cuộc,
           Bãi binh còn muốn kéo sông trời.
           Quốc thù chưa báo đầu đà bạc,
           Mài mãi Long Tuyền dạ chẳng nguôi !

                                                           Đỗ Chiêu Đức
                                                                        diễn nôm.

On Monday, August 11, 2014 8:25 PM, tram van <tramvan01@gmail.com> wrote:


Các bài dịch đều rất hay. Thân mến. TV


Vào 06:18 Ngày 12 tháng 08 năm 2014, Linh Luu <caolinhtu@yahoo.com.vn> đã viết:
Thưa thầy, em xin gởi bài này lên F


Vào ngày 0:56 Thứ Ba, 12 tháng 8 2014, Loc Nguyen <mailoc4000@yahoo.com> đã viết:


 Cùng Bạn 
Xin chuyển đến Bạn một bài thơ của một Thi nhân Tráng sĩ đời nhà Trần đã làm biết bao thi nhân đời sau rung động cảm khái , đó là Tráng Sĩ Đặng Dung .
Thân kính
Mailoc

        THUẬT HOÀI
                                        Đăng Dung
Thế sự du du nại lão hà ,
Vô cùng thiên địa nhập hàm ca .
Thời lai đồ điếu thành công dị ,
Vận khứ anh hùng ẩm hận đa .
Trí chúa hữu hoài phù địa trục ,
Tẩy binh vô lộ vãn thiên hà .
Quốc thù vị báo đầu tiên bạch ,
Kỷ độ Long Tuyền đới nguyệt ma .
 
Dịch nghĩa : 
                Cảm Hoài
Việc đời dằng dặc mà mình đã già mất rồi
(Vậy nên ) Đất Trời mênh mông thu lại la một cuộc say hát mà thôi .
Gặp thời bọn giết heo , bọn câu cá cũng thành công dễ ,
Nhưng lỡ vận thì anh hùng cũng đành nuốt hận nhiều
Giúp chúa có lòng đỡ trục đất
Nhưng tiếc rằng rửa binh không có đường kéo sông trời
Nợ nước chưa báo đầu đã sớm bạc
Tiếc thay đã bao phen mài gươm Long Tuyền dưới ánh trăng
 
   --Bản dịch của Tản Đà—
Việc đời man mác tuổi già thôi  !
Đất rộng trời cao chén ngậm ngùi .
Gặp gỡ thời cơ may những kẻ
Tan tành sự thế luống cay ai .
Phò vua bụng những mong xoay đất ,
Gột giáp sông kia khó vạch trời .
Đầu bạc giang san thù chưa trả ,
Long Tuyền mấy độ ánh trăng soi .
 
   --Bản dịch của Phan kế Bính –
 
Việc đời bối rối tuổi già vay ,
Trời Đất vô cùng một cuộc say .
Bần tiện gặp thời lên cũng dễ ,
Anh hùng lỡ bước ngẫm càng cay .
Vai khiêng trái đất mong phò chúa ,
Giáp gột sông trời khó vạch mây .
Thù trả chưa xong đầu đã bạc ,
Gươm mài bóng nguyệt biết bao rày .
 
-- Bản dịch của Đào hữu Dương –
 
Tuổi già lận đận nỗi tình đời ,
Vô tận vần xoay khoảng đất trời
Ti tiện gặp thời lên chẳng khó  ,
Anh hùng lỡ bước hận nhiều thôi .
Vác non phò chúa trên vai nặng ,
Gột giáp qua mây mặt nước trôi
Thù nước chưa xong đầu sớm bạc ,
Dưới trăng mài kiếm mấy thu rồi .
 
--Bản dịch của Mailoc—
 
Lê thê thế sự , đã già mất !
Rượu ngà ngà trời đất cùng say .
Lên voi , đê tiện thời may ,
Anh hùng tàn vận đắng cay muôn phần .
Vai phò chúa mong vần trục đât ,
Nước thanh bình rửa giáp sông Ngân .
Quốc thù chưa trả bạc đầu !
Dưới trăng loang loáng bao lần mài gươm .
 
Bài thơ đã mở đầu  bằng một câu bi phẫn của thi nhân tráng sĩ , ngao ngán cho việc đời còn ngổn ngang , mà tuổi mình đã già mất rồi ! Bi phẫn rồi lại ngậm ngùi , thôi thì chỉ còn chén rượu say say nghêu ngao với đất trời .Gợi hình nhất ở hai câu cuối : hình ảnh một tráng sĩ bạc đầu  mài gươm loang loáng dưới ánh trăng . Một bài thơ đã khiến bao nhiêu người cảm khái !
 
ĐẶNG DUNG  sinh và mất năm nào không rõ chỉ biết ông người huyện Can Lộc , tỉnh Nghệ An . Thân phụ ông là Đặng Tất làm quan triều Trần . Khi quân Minh do Trương Phụ xăm chiếm nước ta , năm 1407 Đặng Tất cùng đồng liêu là Nguyễn Cảnh Chân theo giúp Giản Định Đế chống quân Minh . Nhưng GĐĐ nghe lời xiểm nịnh giết cả Đặng Tất và Nguyễn Cảnh Chân . Đặng Dung và Nguyễn cảnh Dị, con của Nguyễn cảnh Chân vì đại cuộc , quên thù nhà, đem quân từ Thuận Hóa về Thanh Hóa , tôn Trần Qúy Khoách lên làm vua , đó là Trùng Quang Đế , để tiếp tục sự nghiệp chống Minh . Chiến công đáng ghi nhớ trong đời ông là một lần đánh úp doanh trại quân Minh trong một đêm tháng 9 năm 1413 , ông và một tướng khác là Nguyễn Súy cầm đầu một toán xung kích nhảy lên thuyền giặc định bắt sống tướng Minh ,nhưng Trương Phụ nhờ đêm tối đã thoát hiểm .
Thời bấy giờ nghĩa sĩ  tham gia kháng chiến rất đông như kẻ sỉ cương cường  Nguyễn Biểu (*) tráng sĩ Nguyễn Súy v..v..nhưng nghiêp nhà Trần đến hồi suy  , các cuộc khởi nghĩa đều thất bại , Trùng quang Đế và ông đã bị bắt . Trên đường giải về Yên Kinh ông và nhà vua đã nhảy xuống sông tự vận .
(*)  NGUYỄN BIỂU : người huyện La Giang tỉnh Hà Tỉnh , thi đổ Thái Học Sinh ( Tiến Sĩ) khoảng năm 1357 cuối đời nhà Trần , ông làm quan đến chức Điện Tiền Đô Ngự Sử , cùng thời với Đặng Dung và Nguyễn cảnh Dị .
Trong cuộc khánh Minh , nhiều lần thất bại , ông được cử làm sứ giả gặp Trưong Phụ , để mong mua thời gian xây dựng binh lực. Tướng Minh là Trương phụ tiếp sứ thần một cách ngạo mạn , sai quân đem ra một cái đầu người luộc chin , ép NB ăn , NB ung dung ngồi vào mâm và nói rằng :” Mấy khi được ăn thịt người phương Bắc( người Tàu ), nói đoạn lấy đủa khóet đôi mắt , chấm muối ăn một cách ngon lành , vưà ăn vưà ngâm bài thơ Cổ đầu người khiến Trương Phụ kính phục toan tha về .Hàng tướng là Phan Liêu  lại ton hót rằng Nguyễn Biễu đã nói “ Năng sảm nhân đầu , năng sảm Phụ “(ý nói nuốt được đầu người , cũng có thể nuốt tươi Trương Phụ )  .TP giận lắm , đưa câu ấy ra bắt ông phải đối lại . Đối được thì cho về bằng không phải chém  . NB ung dung đối lạirằng “ Hựu tồn ngô thiệt , hựu tồn Trần “( Còn ba tâc lưỡi của ta , Nhà Trần vẫn còn ). TP đổi ý không tha nữa lại sai cắt lưỡi ông : Thử để xem cắt lưỡi nó đi , nhà Trần có còn được nữa không ? Đoạn trói ông vào chân cầu cho thủy triều  lên dìm chết Thật là một tấm gương anh hùng để ngàn thu , một cái chết đau thương để chúng ta thấy sự bào tàn dã man của Tàu 
Hỡi những ai còn mê muội , hỡi những kẻ ương hèn hãy nhìn rõ , chỉ có gươm khua máu đỗ mới bảo vệ được giang sơn gấm vóc mà tổ tiên ta đã bao đời xây dựng. 
Mong lắm thay !

*********************



Giáo sư  NGUYỄN ĐĂNG TIẾN
ĐHSP Saigon - Việt Hán


TẤT CẢ ĐỀU VÔ THƯỜNG.

1- Thời gian : Vô Thường :

Tháng ngày hối hả, đời người ngắn ngủi, thoáng chốc đã già. Chẳng dám nói hiểu hết mọi lẽ nhân sinh, nhưng chỉ có hiểu đời thì mới...

Qua một ngày, vui một ngày.

Sống thanh thản, sống thoải mái.

Qua một ngày, mất một ngày.

Vui một ngày, lãi một ngày.

2- Hạnh phúc : Vô Thường :

Hạnh phúc do mình tạo ra. Vui sướng là mục tiêu cuối cùng của đời người, niềm vui ẩn chứa trong những sự việc vụn vặt nhất trong đời sống, mình phải tự tìm lấy. Hạnh phúc là cảm giác, cảm nhận, điều quan trọng là ở tâm trạng.

3- Tiền của : Vô Thường :

Tiền không phải là tất cả, nhưng không phải không là gì. Đừng quá coi trọng đồng tiền, càng không nên quá so đo, nếu hiểu ra thì sẽ thấy nó là thứ ngoại thân, khi ra đời chẳng mang đến, khi chết chẳng mang đi.

Nếu có người cần giúp, rộng lòng mở hầu bao, đó là một niềm vui lớn. Nếu dùng tiền mua được sức khỏe, và niềm vui thì tại sao không bỏ ra mà mua ? Nếu dùng tiền mà mua được sự an nhàn tự tại thì đáng lắm chứ !

Biết kiếm tiền, biết tiêu tiền. Làm chủ đồng tiền, đừng làm tôi tớ cho nó.

 

- Tiền bạc không chắc lắm ! - Tài sản có thể bị mất vì các nguyên nhân:

          1-Thiên tai, 2- Hỏa hoạn, 3- Bệnh tật, 4- Trộm cướp, 5- Con cái.

- Địa vị là tạm thời, vẻ vang là quá khứ, sức khỏe là của mình.

- Cha mẹ yêu con là vô hạn; con yêu cha mẹ là có hạn.

- Con ốm cha mẹ buồn lo; cha mẹ ốm con nhòm một chút, hỏi vài câu là thấy đủ rồi.

- Con tiêu tiền cha mẹ, thoải mái. Cha mẹ tiêu tiền con, chẳng dễ gì.

- Nhà cha mẹ là nhà con ; Nhà con không phải là nhà cha mẹ.

Khác nhau là thế, người hiểu đời coi việc lo liệu cho con là nghĩa vụ, là niềm vui, không mong báo đáp.

-Chờ báo đáp là tự làm khổ mình.

Con người ta vốn chẳng phân biệt giàu nghèo sang hèn, tận tâm vì công việc là coi như có cống hiến, có thể yên lòng, không hổ thẹn với lương tâm là được.. Huống hồ nghĩ ra, ai cũng thế cả, cuối cùng là trở về với tự nhiên. Thực ra: ghế cao chẳng bằng tuổi thọ cao, tuổi thọ cao chẳng bằng niềm vui thanh cao.

Quá nửa đời người dành khá nhiều cho sự nghiệp, cho gia đình, cho con cái, bây giờ thời gian còn lại chẳng bao nhiêu nên dành cho mình, quan tâm bản thân, sống thế nào cho vui thì sống, việc nào muốn thì làm, ai nói sao mặc kệ, vì mình đâu phải sống vì ý thích, hay không thích của người khác, nên sống thật với mình.

Sống ở trên đời không thể nào vạn sự như ý, có khiếm khuyết là lẽ thường tình ở đời, nếu cứ chăm chăm cầu toàn thì sẽ bị cái cầu toàn làm cho khổ sở. Chẳng thà thản nhiên đối mặt với hiện thực, thế nào cũng xong.

Tuổi già, tâm không già, thế là già mà không già. Tuổi không già mà tâm già, thế là không già mà già. Nhưng xử lý một vấn đề thì nên nghe người già.

Sống phải năng hoạt động nhưng đừng quá mức. Ăn uống quá thanh đạm thì không đủ chất bổ ; quá nhiều thịt cá thì không hấp thụ được. Quá nhàn rỗi thì buồn tẻ; quá ồn áo thì khó chịu…. Mọi thứ đều nên “vừa phải”.

 

Người ngu gây bệnh: hút thuốc, say rượu, tham ăn, tham uống….

Người dốt chờ bệnh: ốm đau mới đi khám chữa bệnh.

Người khôn phòng bệnh: chăm sóc bản thân, chăm sóc cuộc sống..

Khát mới uống, đói mới ăn, mệt mới nghỉ, thèm ngủ mới ngủ, ốm mới khám chữa bệnh… Tất cả đều là muộn.

Phẩm chất cuộc sống của người già cao hay thấp, chính yếu tùy thuộc vào cách tư duy, tư duy hướng lợi là bất cứ việc gì đều xét theo yếu tố có lợi, dùng tư duy hướng lợi để tổ chức cuộc sống tuổi già sẽ làm cho tuổi già đầy sức sống và sự tự tin, cuộc sống có hương vị; tư duy hướng hại là tư duy tiêu cực, sống qua ngày với tâm lý bi quan, sống như vậy sẽ chóng già chóng chết.

 

Chơi là một trong những nhu cầu căn bản của tuổi già, hãy dùng trái tim con trẻ để tìm cho mình một trò chơi ưa thích nhất, trong khi chơi hãy thể nghiệm niềm vui, thua không cay, chơi là đùa. (Fairplay )

Về tâm và sinh lý, người già cũng cần kích thích và hưng phấn để tạo ra một tuần hoàn lành mạnh. “Hoàn toàn khỏe mạnh”, đó là nói thân thể khỏe mạnh, tâm lý khỏe mạnh, và đạo đức khỏe mạnh. Tâm lý khỏe mạnh là biết chịu đựng, biết tự chủ, biết giao thiệp; đạo đức khỏe mạnh là có tình thương yêu, sẵn lòng giúp người, có lòng khoan dung, người chăm làm điều thiện sẽ sống lâu.

Con người là con người xã hội, không thể sống biệt lập, bưng tai bịt mắt, nên chủ động tham gia hoạt động công ích, hoàn thiện bản thân trong hoạt động xã hội, thể hiện giá trị của mình, đó là cuộc sống lành mạnh.

Cuộc sống tuổi già nên đa tầng đa nguyên, nhiều màu sắc, có một hai bạn tốt thì chưa đủ, nên có cả một nhóm bạn già, tình bạn làm đẹp thêm cuộc sống tuổi già, làm cho cuộc sống của bạn nhiều hương vị, nhiều màu sắc.

Con người ta chịu đựng, hóa giải, và xua tan nỗi đau đều chỉ có thể dựa vào chính mình. Thời gian là vị thầy thuốc giỏi nhất. Quan trọng là khi đau buồn bạn chọn cách sống thế nào.

Tại sao khi về già người ta hay hoài cựu (hay nhớ chuyện xa xưa)? Đến những năm cuối đời, người ta đã đi đến cuối con đường sự nghiệp, vinh quang xưa kia đã trở thành mây khói xa vời, đã đứng ở sân cuối, tâm linh cần trong lành, tinh thần cần thăng hoa, người ta muốn tìm lại những tình cảm chân thành. Về lại chốn xưa, gặp lại người thân, cùng nhắc lại những ước mơ thuở nhỏ, cùng bạn học nhớ lại bao chuyện vui thời trai trẻ, có như vậy mới tìm lại được cảm giác của một thời đầy sức sống. Quý trọng và được đắm mình trong những tình cảm chân thành là một niềm vui lớn của tuổi già.

 

Nếu bạn đã cố hết sức mà vẫn không thay đổi tình trạng không hài lòng thì mặc kệ nó ! Đó cũng là một việc tự nhiên thôi. Chẳng việc gì cố mà được, quả trái ngắt vội không bao giờ ngọt.

Sinh lão bệnh tử là quy luật ở đời, không chống lại được. Khi thần chết gọi thì thanh thản mà đi. Cốt sao sống ngay thẳng không hổ thẹn với lương tâm, và cuối cùng đặt cho mình một dấu chấm hết thật tròn.

Sống ngày nào, vui ngày nấy ! Đó là tự do, là giải thoát ! 

14/8/2014

******************************

Tram Van

9:17 AM (21 minutes ago)


Thân gửi bài dịch.
Bày Tỏ Nỗi Lòng


Việc đời chưa dứt đã già rồi
Nâng chén tiêu sầu rượu đỏ môi
Nghèo khó gặp thời lên mộng dễ
Anh hùng lỡ vận nuốt hờn thôi
Giữ lòng giúp Chúa mong xoay cuộc
Nung dạ vung đao muốn kéo trời
Chưa báo quốc thù đầu đã bạc
Long Tuyền mài mãi ánh trăng trôi

 Trầm Vân
14/8/2014

*****************************